Skip to content Skip to sidebar Skip to footer

Nhân thân bí ẩn của khách mua dâm trong vụ 10 năm kêu oan tội ‘môi giới’

Ngày 28/8, sau một ngày xét xử, TAND tỉnh Bắc Giang bác đơn kháng cáo, y án 3 năm tù nhưng cho hưởng án treo đối với bị cáo Đào Văn Nam, 53 tuổi, trú huyện Hiệp Hòa, về tội Môi giới mại dâm. HĐXX nhận định không có căn cứ chấp nhận đề nghị của bị cáo cũng như luật sư bào chữa về việc hủy án và tuyên bị cáo không phạm tội.

Rời phiên tòa, bị cáo nói dù được án treo, nhẹ hơn mức án VKS đề nghị (4-5 năm tù) vẫn sẽ tiếp tục kêu oan.

Vụ án được phát giác 10 năm trước. Ông Nam bị phạt 4 năm tù trong phiên sơ thẩm lần 1 mở năm 2015, song luôn kêu oan. Qua nhiều lần điều tra bổ sung, 9 năm sau, trong phiên sơ thẩm gần nhất mở ngày 8/4, ông bị tuyên 3 năm tù treo.

Bị cáo Nam kinh doanh quán cà phê – karaoke tại nhà.

Theo cáo buộc, khoảng 12h ngày 9/8/2014, Hạnh, Thúy đến quán xin làm nhân viên nhưng do không có giấy tờ tùy thân nên không được nhận. Họ rời đi, khoảng 15h40 quay lại với 3 thanh niên và thuê phòng hát. Khoảng 20h, nhóm nam giới rời đi, chỉ còn lại Hạnh và Thúy.

Tiền hát hết 750.000 đồng, Hạnh nhận trách nhiệm trả tiền song không có tiền. Hạnh xin cùng Thúy ở lại quán làm nhân viên đến khi trả hết nợ. Ông Nam đồng ý.

Khoảng 22h cùng ngày, hai thanh niên đến quán và đặt vấn đề mua dâm với Hạnh ở nhà nghỉ địa phương. Hạnh nhắn tin cho ông Nam. Khoảng 23h32, sau khi đi bán dâm về, Hạnh và Thúy mỗi người đưa cho bị cáo 100.000 đồng.

Đến khoảng 0h31 ngày 10/8/2014, Hạnh và Thúy tiếp tục đi bán dâm tại nhà nghỉ cho hai khách cũ và một người bạn của hai anh này, bị bắt quả tang.

Bị cáo Đào Văn Nam tại tòa. Ảnh: Danh Lam

Bị cáo Đào Văn Nam tại tòa. Ảnh: Danh Lam

Tại phiên phúc thẩm hôm 27/8, Thúy, Hạnh và 3 khách mua dâm đều vắng mặt như hầu hết các phiên xử suốt 10 năm qua. Bị cáo Nam tiếp tục kêu oan, cho rằng trong vòng chưa đầy 4 giờ mà Thúy và Hạnh vừa đến đã thỏa thuận môi giới mại dâm với mình, ngay lập tức có khách, rồi trong vòng 2 giờ, cùng một nhóm khách đề nghị mua dâm với Thúy và Hạnh tới 2 lần là rất đáng thắc mắc.

Bị cáo khai đã tìm gặp nhóm bạn đến hát cùng Hạnh, hỏi “tại sao đi hát lại về trước để con gái trả tiền” thì họ trả lời “Hạnh rủ, nó phải trả”. Bị cáo do đó đặt câu hỏi về việc Hạnh không có tiền còn rủ bạn đến hát, “có phải cố tình để xin làm trừ nợ sau đó gài bẫy bị cáo?”.

HĐXX hỏi: “Theo quan điểm của bị cáo, ai muốn bẫy bị cáo, với ý đồ gì?”. Bị cáo trả lời trước đó một tuần, một người địa phương rủ nhóm bạn đến hát song không trả tiền, dẫn đến mâu thuẫn. Một tuần sau, trong lúc bị cáo bị tạm giam, con trai lớn của bị cáo bị nhóm côn đồ đến nhà hành hung, tử vong. Bị cáo cho rằng các sự việc liên quan đến nhau.

Nêu quan điểm, VKS cho rằng bị cáo không nhận tội nhưng “xét thấy hành vi đã rõ”, do biên bản lời khai, các chứng cứ hồ sơ, đối chất, hỏi cung… đã đủ căn cứ xác định bị cáo liên kết để khách của quán và nhân viên tạm thời của quán mua bán dâm.

Theo kiểm sát viên, dù lời khai của 3 người mua dâm có mâu thuẫn chưa được làm rõ nhưng nay đã bỏ trốn không xác định được nhân thân. Sau khi bị bắt và làm việc xong với cơ quan điều tra, lợi dụng sơ hở của cán bộ trông coi, họ đã bỏ trốn, không có căn cứ để truy tìm xác minh tên tuổi, địa chỉ, song biên bản bắt tội phạm quả tang đã thể hiện có hành vi mua bán dâm giữa Hạnh, Thúy và 3 khách mua dâm.

VKS đề nghị bác kháng cáo kêu oan.

Hai luật sư bài chữa cho bị cáo Nam tại tòa ngày 27/8. Ảnh: Danh Lam

Hai luật sư bào chữa cho bị cáo Nam tại tòa ngày 27/8. Ảnh: Danh Lam

Luật sư: Lời khai của khách mua dâm không đáng tin

Bào chữa sau đó, luật sư Phan Minh Thanh và Vũ Thị Nga vẫn cho rằng việc kết tội thân chủ không có căn cứ, đặc biệt là tình tiết của 3 khách mua dâm mà đến nay vẫn không xác định được nhân thân.

Luật sư Thanh nhất trí với thân chủ, cho rằng ngoài rất nhiều lời khai mâu thuẫn thì việc họ khai man tên tuổi, địa chỉ cũng cần đặc biệt lưu ý. “Người mà đến nhân thân còn khai gian, vậy có gì đảm bảo các thông tin khác họ khai là đáng tin cậy? Việc VKS dựa vào lời khai của những người, trên lý thuyết là không hề tồn tại để buộc tội bị cáo, liệu có đủ điều kiện để được coi là chứng cứ buộc tội hợp pháp không?”, luật sư nêu quan điểm.

Luật sư cho rằng suốt 10 năm trả hồ sơ, điều tra lại nhiều lần, tòa đưa ra 7 nội dung đề nghị VKS bổ sung trong cáo trạng như: Biên bản bắt quả tang mua bán dâm có thể hiện được việc Nam môi giới mại dâm cho Thúy và Hạnh không?; Làm rõ hành vi “trung gian, dụ dỗ, dẫn dắt” bán dâm của Nam; Căn cứ xác định 2 tờ tiền là Thúy và Hạnh đưa cho Nam và là tiền có được từ việc bán dâm; Yêu cầu điều tra viên Sơn giải trình việc nghỉ phép từ 11 đến 17/8/2014 nhưng vẫn có biên bản hỏi cung bị can vào các ngày 12, 14 và 16/8/2014.

Luật sư Nga cho rằng “VKS không lần nào điều tra đến nơi đến chốn” được 7 vấn đề này.

Đối đáp, VKS giữ nguyên quan điểm, khẳng định trong bản kết luận điều tra bổ sung ngày 30/12/2023, cả 7 nội dung tòa yêu cầu đều đã được làm rõ. Việc luật sư Nga cho rằng với vụ án phức tạp và nhiều khúc mắc song VKS chỉ giải trình 7 vấn đề trong phạm vi nội dung chưa đến hai mặt giấy, là điều chưa hợp lý.

Thanh Lam



Leave a Comment

0.0/5