Các quỹ tín thác dành cho thú cưng như quỹ do nữ tỷ phú Leona Helmsley lập vẫn chủ yếu dành cho người giàu. Người Mỹ bình dân hiện hay áp dụng cơ chế “chỉ thị thú cưng” – một điều khoản trong di chúc chỉ định người giám hộ cho vật nuôi và một khoản tiền dành riêng cho việc chăm sóc chúng.
Vợ chồng Nick và Irene Olender ở Boynton Beach, Florida, đã để lại hướng dẫn về việc chăm sóc hai chú chó của họ cũng như cách họ phân chia tài sản khi qua đời với tất cả các bước giống như lập di chúc thông thường.
“Chúng tôi xem hai chú chó như thành viên trong gia đình”, Nick, giám đốc một công ty nhập khẩu nói.
Các luật sư về thừa kế và di chúc ở Mỹ cho biết việc đưa thú cưng vào kế hoạch di sản là bước tiến mới sau khi nhiều người coi thú cưng là một thành viên gia đình, cho chúng đi nghỉ mát, mua thức ăn cao cấp và dịch vụ chăm sóc sức khỏe đắt tiền.
Trust & Will, dịch vụ mà gia đình Olenders sử dụng, cho biết 9/10 khách hàng nuôi thú cưng đã chỉ định người giám hộ vào năm 2023. Di chúc của khách hàng đã dành cho chó, mèo, cá, chim, động vật gặm nhấm, thậm chí một loài nhện chân đỏ Mexico có thể sống trong nhiều năm.
Theo cuộc thăm dò của Hiệp hội sản phẩm thú cưng Mỹ 2024, hơn 40% chủ sở hữu chó mèo đã chỉ định người chăm sóc trong di chúc hoặc có kế hoạch làm vậy.
Theo luật, thú cưng là tài sản cá nhân nên một người không thể để lại tài sản trực tiếp cho chúng. Họ chỉ có thể để lại tiền cho người thay họ tiếp tục chăm sóc. Nếu không chỉ định trong di chúc, chúng (thú cưng) có thể thuộc về bất kỳ ai thừa kế tài sản của bạn. Và nếu không có kế hoạch, vật nuôi có thể bị đuổi khỏi nhà, bỏ ở trại tiêu hủy hoặc bị những người thừa kế tranh giành.
Eldad Hagar, đồng sáng lập tổ chức Hope for Paws, một tổ chức từ thiện cứu hộ thú cưng ở Los Angeles, kể rằng một người con trai đã không muốn nhận nuôi con vẹt được thừa kế từ mẹ và Hope for Paws đã tìm nhà mới cho nó. Ông cũng đã cứu một con chó lai poodle bị bỏ rơi ở sông Los Angeles, sau khi chủ qua đời.
“Hầu hết nghĩ rằng các thành viên trong gia đình sẽ chăm sóc những con vật này, nhưng kinh nghiệm của chúng tôi cho thấy điều đó không đúng”, Hagar nói. “Rất nhiều lần chúng kết thúc cuộc đời ở trại tiêu hủy”.
Mặc dù các “chỉ thị thú cưng” đang ngày càng phổ biến, không có gì đảm bảo người giám hộ tuân theo. Họ có thể bỏ rơi nó và dùng tiền đó đi nghỉ, bởi tòa án không giám sát việc này.
“Bạn chỉ còn cách đặt trọn niềm tin vào người chăm sóc thú cưng của mình”, giáo sư luật bất động sản Gerry W. Beyer, Trường Luật Đại học công nghệ Texas cho biết.
Gia đình Olenders đã chỉ định chị gái cả của Nick làm người giám hộ cho những chú chó vì cô sống cạnh một khu bảo tồn thiên nhiên và chồng cô rất gắn bó với hai con chó của họ nên sẽ là người dự phòng. Còn Hagar đã chỉ định bạn gái làm người giám hộ cho chú chó anh cứu được, với cha cô là người dự phòng.
Quyết định để lại bao nhiêu tiền cho việc chăm sóc thú cưng không phải đơn giản. Tuổi thọ của con vật là một yếu tố quan trọng. Beyer cho biết, để lại quá nhiều tiền có thể khiến những người thừa kế phản đối. Điều đó đã xảy ra trong trường hợp của nữ tỷ phú Helmsley, khi tòa án giảm số tiền 12 triệu USD cô để cho chú chó của mình xuống còn 2 triệu USD.
Công ty Trust & Will cho biết một khách hàng đã để lại 100.000 USD cho người chăm sóc. Một khách hàng khác chỉ định 2.000 USD một năm cho mỗi vật nuôi, trong suốt cuộc đời của chúng.
Tại quỹ tín thác vật nuôi cao cấp như của tỷ phú Helmsley tốn kém và phức tạp hơn, đồng nghĩa cung cấp nhiều biện pháp bảo vệ hơn. Người được ủy thác có nghĩa vụ phải giám sát những người chăm sóc mà bạn đã chọn và thường sẽ trao tiền theo thời gian.
Ở West Hills, California, Diane Knight có một quỹ tín thác thú cưng dành riêng 120.000 USD để chăm sóc đàn mèo của cô. Cô đã chỉ định hai người bạn – cả hai đều yêu mèo – làm người chăm sóc.
“Họ sẽ có một khoản tiền, vì vậy gánh nặng tài chính chăm đàn mèo không đè nặng lên họ”, cô nói.
Bảo Nhiên (Theo WSJ)