TAND Cấp cao tại TP HCM hôm 25/7 đã chấp nhận kháng cáo của ông Benedict Daniel Sullivan (61 tuổi, quốc tịch Anh), huỷ bản án sơ thẩm của TAND TP HCM tuyên bác yêu cầu khởi kiện Công ty TNHH CJ CGV Việt Nam (CGV Việt Nam, doanh nghiệp sở hữu cụm rạp chiếu phim lớn nhất nước). Như vậy, sau gần 9 năm tòa thụ lý giải quyết, vụ kiện lại quay về vạch xuất phát.
Theo HĐXX phúc thẩm, hồ sơ vụ án thể hiện ông Benedict không có đơn “chấm dứt hợp đồng lao động và xin nghỉ việc” mà chỉ có “đơn xin từ chức”, nhưng tòa sơ thẩm xác định đây là đơn xin nghỉ việc là không đúng thực tế; nhận định ông Ben nghỉ việc là tự nguyện cũng không có căn cứ.
Bản án sơ thẩm xác định giữa nguyên đơn và bị đơn có biên bản thỏa thuận về việc chấm dứt hợp đồng nhưng quá trình xét hỏi tại tòa phúc thẩm, cả hai bên đều xác nhận là không có thỏa thuận này.
Đối với khoản tiền hoa hồng hơn 4 tỷ đồng phía nguyên đơn yêu cầu bị đơn trả, tòa phúc thẩm cũng cho rằng còn nhiều mâu thuẫn về thời điểm, số tiền chi trả trong trình bày của hai bên. Cấp sơ thẩm chưa điều tra làm rõ, không cho đối chất nhưng lại công nhận sự tự nguyện của bị đơn về việc thanh toán cho ông Benedict hơn 156 triệu đồng tiền hoa hồng chưa chi trả là không có căn cứ.
Với những vấn đề “vi phạm nghiêm trọng về tố tụng và nội dung” như trên, tòa phúc thẩm thấy không thể khắc phục được nên hủy bản án sơ thẩm, giao hồ sơ cho TAND TP HCM giải quyết lại vụ án.
Xin từ chức Giám đốc nhưng bị buộc nghỉ việc
Hồ sơ vụ án thể hiện, ông Benedict đã làm việc cho hệ thống rạp chiếu phim CGV từ năm 2012. Ngày 1/1/2014, ông tiếp tục ký hợp đồng làm việc cho CGV Việt Nam (trước đây là Công ty TNHH truyền thông Megastar) thời hạn đến ngày 30/4/2015 với chức vụ Giám đốc Kinh doanh và Tiếp thị, mức lương là 4.000 USD cùng phụ cấp, tiền thưởng hoa hồng, nơi làm việc tại quận 1.
Theo ông Benedict, khi công việc đang diễn ra bình thường, ông đã mang về nhiều hợp đồng có giá trị cho công ty thì lãnh đạo công ty tạo áp lực bằng cách thuyên chuyển ông sang làm giám sát sảnh của chi nhánh CGV quận 7, từ ngày 13/10/2014. Một ngày sau, thông báo được gửi tới toàn thể nhân viên công ty.
Ông Ben cho rằng, việc CGV điều chuyển ông sang vị trí mới không đúng với chức vụ trong hợp đồng cũng như năng lực và sở trường công tác của mình là muốn ép ông nghỉ việc, nhằm không phải trả tiền thưởng hoa hồng cho những hợp đồng mà ông đã mang về. Việc này khiến ông rơi vào tình trạng khủng khoảng tinh thần dẫn đến không đảm bảo sức khỏe và phải liên tục nghỉ việc theo chỉ định của bác sĩ. Do đó, ngày 17/12/2014, ông Ben gửi thư cho Tổng giám đốc Dongwon Kwak xin từ chức Giám đốc kinh doanh và tiếp thị từ ngày 19/1/2015.
Tuy nhiên, một ngày sau đó (20/1/2015), ông bị buộc nghỉ làm tại CGV Việt Nam mà không nhận được bất kỳ thông báo trước hay quyết định nào về việc chấm dứt hợp đồng lao động, ngoại trừ công văn “chi trả cuối cùng”. Việc ông gửi đơn xin từ chức không có nghĩa là chấm dứt hợp đồng lao động…
Do đó, ông khởi kiện CGV vì đã đơn phương chấm dứt hợp đồng lao động đối với ông, yêu cầu tòa buộc bị đơn bồi thường các khoản lương, hoa hồng, tổng cộng gần 6 tỷ đồng.
Đại diện bị đơn cho rằng việc thuyên chuyển vị trí công tác đối với ông Benedict là do nhu cầu công việc và phù hợp với quy định của pháp luật. Khi thay đổi sang vị trí làm việc mới, nguyên đơn không phản đối và mức lương, phụ cấp lương không thay đổi theo hợp đồng lao động.
Phía CGV nói ông Benedict là người đã “gửi email xin nghỉ việc” qua thư điện tử, sau đó là qua đường bưu điện nên việc công ty cho thôi việc là không trái quy định pháp luật.
Về lương và các khoản hoa hồng, đại diện bị đơn nói đã thanh toán đầy đủ cho ông Benedict. Tuy nhiên, sau khi xem xét lại các khoản thì công ty thấy còn chênh lệch và thiếu 156 triệu đồng, nên tự nguyện thanh toán cho nguyên đơn.
Tòa sơ thẩm: CGV không trái luật
Hồi tháng 9/2023, sau 8 năm thụ lý vụ kiện, TAND TP HCM lần đầu xử sơ thẩm đã bác toàn bộ yêu cầu khởi kiện của ông Benedict.
HĐXX xác định, hai bên đã ký hợp đồng lao động thời hạn từ 1/1/2014 đến 30/4/2015. Quá trình làm việc, CGV đã thuyên chuyển ông Benedict từ vị trí Giám đốc Kinh doanh và Tiếp thị sang làm quản lý cụm rạp chiếu phim với mức lương, phụ cấp không thay đổi theo hợp đồng. Việc này là không trái quy định của pháp luật, vì theo khoản 1 Điều 31 Bộ luật Lao động quy định: khi gặp khó khăn hoặc theo nhu cầu sản xuất kinh doanh, người sử dụng lao động được phép chuyển người lao động sang công việc mới với mức thời gian không quá 60 ngày.
Sau khi nhận được thông báo thuyên chuyển, ông Benedict chủ động chấp hành với mức lương và phụ cấp không thay đổi. Đến ngày 17/12/2014, ông tự gửi đơn xin nghỉ việc, không có sự ép buộc nào từ CGV. Do đó, tòa cho rằng, không có căn cứ xác định CGV đã đơn phương chấm dứt hợp đồng trái luật.
Đối với yêu cầu của nguyên đơn về việc trả các khoản tiền lương cho những tháng không được làm việc theo hợp đồng và thưởng, hoa hồng, tòa cho rằng phía CGV đưa ra các chứng cứ đã thanh toán đủ cho ông Benedict hơn 3,1 tỷ đồng. Còn nguyên đơn cho rằng tổng cộng các khoản hoa hồng mà ông được nhận phải là hơn 6 tỷ đồng, song không có chứng cứ.
Tòa ghi nhận sự tự nguyện của bị đơn là thanh toán cho ông Benedict hơn 156 triệu đồng còn thiếu do chênh lệch từ việc quy đổi ra tiền Việt Nam.
Kháng cáo vì bản án ‘không đúng với chứng cứ’ trong hồ sơ
Không đồng ý với phán quyết này, người đại diện theo uỷ quyền của ông Benedict đã kháng cáo, đề nghị tòa huỷ toàn bộ bản án, xét xử lại.
Theo nguyên đơn, ông Benedict khởi kiện yêu cầu chi trả các khoản tiền gồm: lương, phụ cấp, bồi thường do chấm dứt hợp đồng trái pháp luật, thưởng hoa hồng, lãi chậm thanh toán tiền lương… với tổng số tiền 7,8 tỷ đồng, do chấm dứt hợp đồng lao động trái pháp luật. Sau 8 lần tòa đưa vụ án ra xét xử nhưng liên tục bị hoãn, tạm ngừng vì nhiều lý do, đến ngày 29/9/2023 tòa đã đưa ra phán quyết với kết quả bác toàn bộ yêu cầu khởi kiện của ông.
Theo ông Benedict, nhận định của tòa không dựa trên thực tế khách quan, không đúng theo chứng cứ trong hồ sơ và không đúng với điều luật trích dẫn.
Cụ thể, thời điểm ông bị thuyên chuyển, Công ty CGV không có hoạt động sản xuất kinh doanh, lý do công ty đưa ra trong quyết định thuyên chuyển là “do nhu cầu sử dụng lao động“. Như vậy, lý do điều chuyển công tác là trái quy định của pháp luật. Ông Benedict bị điều chuyển từ vị trí Giám đốc Kinh doanh và Tiếp thị sang vị trí nhân viên giám sát sảnh (ghi nhận trong thông báo và quyết định thuyên chuyển) chứ không phải được điều chuyển sang làm quản lý cụm rạp chiếu phim như HĐXX cấp sơ thẩm nhận định.
Hơn nữa, trong hồ sơ vụ án hoàn toàn không có bất cứ văn bản thỏa thuận nào giữa nguyên đơn và bị đơn về việc chấm dứt hợp đồng lao động như bản án sơ thẩm nhận định. Ngoài ra, HĐXX sơ thẩm còn đưa ra nhiều nhận định khác không đúng với thực tế khách quan.
Tại phiên toà phúc thẩm, phía bị đơn giữ nguyên quan điểm việc cho nguyên đơn nghỉ việc là đúng theo quy định của pháp luật, đề nghị tòa phúc thẩm giữ nguyên bản án sơ thẩm, bác yêu cầu khởi kiện của nguyên đơn.
Hải Duyên