Skip to content Skip to sidebar Skip to footer

Tuổi thơ đen tối của ‘ác quỷ’ sát hại 77 người

Bành Diệu Kế sinh năm 1966 ở huyện Sơn Dương, tỉnh Thiểm Tây. Hoàn cảnh nghèo khó, cơm không đủ ăn khiến bố mẹ phải đưa Kế và em gái rời bỏ quê hương đến nương nhờ nhà dì ở huyện Châu Chí.

Không lâu sau, bố Kế bệnh chết khiến cuộc sống của ba mẹ con thêm khốn khổ. Năm 12 tuổi, Kế bị bọn buôn người bắt cóc đến tỉnh Hà Nam. Có khả năng thích ứng mạnh với hoàn cảnh, Kế vờ ngoan ngoãn nhưng trong lòng luôn nung nấu kế hoạch chạy trốn. Hai năm sau, Kế tìm được cơ hội thoát khỏi giám sát, ăn xin kiếm sống suốt quãng đường trở về Châu Chí.

Do suy dinh dưỡng, chiều cao của Kế chỉ dừng lại ở 1,58 m, vóc dáng còi cọc. Kế có đầu óc nhạy bén, nhưng không cam chịu lao động vất vả mà nghĩ cách kiếm tiền bất chính. Vì từng bị bắt cóc, Kế biết có thể kiếm nhiều tiền từ việc buôn người nên muốn làm theo.

Mục tiêu đầu tiên của Kế là mẹ. Năm 1982, khi mới 16 tuổi, Kế bắt mẹ bán cho người đàn ông lớn tuổi ở tỉnh Giang Tô, cầm tiền về quê ăn tiêu sung sướng. Sau khi bị ép “tái hôn”, mẹ Kế sinh thêm một con trai.

Hai năm sau, Kế dùng em gái “thế chấp” để chuộc mẹ. Đến năm 1986, hết tiền nên Kế lại nhắm đến em trai cùng mẹ khác cha của mình, lén mang đứa trẻ đi bán. Người mẹ bị giày vò đến mắc bệnh thần kinh, mất khả năng lao động, không thể chu cấp cho Kế.

Khi lại hết tiền mà không còn ai để lợi dụng, năm 1989, Kế làm con nuôi một ông lão neo đơn chuyên sửa xe đạp trong huyện, đổi tên thành Vương Hoành Đức. Kế học được nghề sửa xe từ bố nuôi, nếu chăm chỉ làm việc có thể đủ ăn no mặc ấm, nhưng hắn vẫn không hài lòng.

Năm 1990, Kế đi làm thuê cho nhà họ Hồ ở thị trấn khác. Trong thời gian ở đây, hắn dụ dỗ con gái ông chủ bỏ trốn đến nơi khác chung sống, sinh được hai con trai. Ban đầu, Kế sửa xe kiếm sống, nhưng đến 1996, hắn không chịu được nghèo nên đem bán con trai út lấy tiền. Khi nhận ra không thể kiếm được nhiều tiền bằng cách bán người thân, Kế quyết định đi cướp.

Tháng 2/1998, Kế lập nhóm tội phạm cùng ba kẻ quen biết khi đi làm thuê. Ngày 8/3/1998, chúng thực hiện vụ đột nhập, cướp của và giết người đầu tiên ở thị trấn Dự Linh, thành phố Tam Môn Hiệp, tỉnh Hà Nam. Do chỉ thu được 500 nhân dân tệ và một số đồ trang sức, chúng lại đi cướp ngay sau đó. Lần này, vì phân chia tiền bạc không đều, Kế giết một đồng bọn, sau đó đốt xác phi tang.

Chỉ trong tháng 3/1998, nhóm Kế gây ra bốn vụ cướp, giết ba người và làm ba người khác trọng thương. Chúng còn cưỡng hiếp nạn nhân nữ, cắt bộ phận sinh dục của nạn nhân nam. Tội ác khiến người dân khắp vùng hoảng loạn.

Nhóm Kế thường bịt mặt, đào hầm đột nhập vào sân rồi dùng búa phá cửa, lấy dao làm bếp, gậy gỗ… trong nhà nạn nhân để tấn công. Sau khi gây án, chúng không vội vàng bỏ trốn mà uống bia, ăn đậu phộng ngay tại hiện trường. Từ đó, cảnh sát nhận định nhóm tội phạm quen thuộc với hoàn cảnh của nạn nhân, có thể là người địa phương hoặc ít nhất là từng làm việc tại Dự Linh.

Trong khi cảnh sát chưa tìm ra manh mối, nhóm Kế đổi địa bàn đến huyện Đồng Quan, tỉnh Thiểm Tây. Chúng liên tiếp gây án khiến hàng chục người thiệt mạng, trong đó có vụ sát hại cả 8 thành viên trong một gia đình, nạn nhân nhỏ nhất mới hơn một tuổi. Kế yêu cầu đồng bọn không được để lọt nạn nhân sống sót, tránh bị lộ tung tích.

Thị trấn Dự Linh chỉ cách huyện Đồng Quan 20 km, hàng loạt vụ án với nhiều điểm tương đồng khiến cảnh sát hai nơi nhận định do cùng một nhóm tội phạm gây ra. Chúng luôn đeo găng tay và bao chân, cố tình thay đổi giày dép khi gây án để đánh lạc hướng cảnh sát.

Trong một năm, nhóm Kế phạm tội khắp bốn tỉnh Hà Nam, Giang Tô, Thiểm Tây và An Huy, gây ra 38 tội ác và giết hại 77 người. Chúng thay đổi địa điểm gây án liên tục để tránh bị truy vết.





Bành Diệu Kế (bìa phải) cùng 10 đồng phạm nghe tòa tuyên án năm 1999. Ảnh: Baike

Bành Diệu Kế (bìa phải) cùng 10 đồng phạm nghe tòa tuyên án năm 1999. Ảnh: Baike

Bộ Công an Trung Quốc thành lập tổ chuyên án, trực tiếp giám sát quá trình điều tra. Chuyên gia tội phạm nổi tiếng Ô Quốc Khánh đến Thiểm Tây, Hà Nam và những nơi khác để điều tra hiện trường. Sau khi phân tích, ông kết luận loạt vụ án chỉ do một nhóm người thực hiện, chúng giỏi đào hầm đột nhập và nhiều lần phạm tội ở khu vực giáp ranh giữa hai tỉnh Hà Nam và Thiểm Tây, rất có thể đã có tiền án và từng làm việc trong hầm mỏ.

Sau khi tổng hợp dữ liệu từ tất cả các vụ án và dựa trên một bộ quần áo nghi phạm bỏ lại hiện trường, chuyên gia xác định hung thủ cao chưa đến 1,6 m, vốn được coi là thấp bé đối với đàn ông phương Bắc.

Sàng lọc những thợ mỏ từng có tiền án ở khu vực giáp ranh, cảnh sát phát hiện một kẻ có biệt hiệu “Tiểu Vương”, cao chưa đến 1,6 m, từng tham gia một vụ trộm cắp và hiếp dâm năm 1997.

Sau cuộc điều tra quy mô lớn, cảnh sát nhận được manh mối quan trọng từ lời khai của một thợ mỏ rằng “Tiểu Vương” có họ hàng ở huyện Châu Chí. Tại đây, người dì cho biết tên thật của hắn là Bành Diệu Kế. Cảnh sát lần ra nơi ẩn náu của Kế qua mẹ hắn. Ngày 9/4/1999, Kế bị bắt ở thành phố Chung Tường, tỉnh Hồ Bắc.





Bành Diệu Kế sau khi bị bắt.

Bành Diệu Kế sau khi bị bắt. Ảnh: Baike

Sau khi bị bắt, Kế giả điên giả dại không chịu hợp tác. Nhưng trước nhiều bằng chứng, hắn phải nhận tội. Theo lời khai của Kế, từ nhỏ hắn thường bị người khác chế giễu vì vóc dáng thấp bé nên dần hình thành tâm lý biến thái, muốn cắt bộ phận sinh dục của các nạn nhân nam để trút giận.

Ngày 3/12/1999, tòa kết án tử hình Kế và năm đồng bọn vì nhiều tội danh, bao gồm cố ý giết người, cướp của, hiếp dâm, trộm cắp. Đến khi chết, hắn vẫn không hề hối cải khi thổ lộ “nếu không bị bắt sớm thì còn giết nhiều người hơn”.

Ngày 28/1/2000, cuộc đời tội lỗi của Kế kết thúc trên pháp trường ở tuổi 33.

Tuệ Anh (Theo Toutiao, Sina, CPD)



Leave a Comment

0.0/5