Sơ đồ 4-2-4 của Van Nistelrooy. Hiệp một trận đấu tại Old Trafford hôm 3/11 diễn ra cởi mở khi Van Nistelrooy sử dụng sơ đồ 4-2-4 tương đối cao.
Khi Chelsea có bóng, Alejandro Garnacho và Marcus Rashford được yêu cầu đá ngang Rasmus Hojlund và Bruno Fernandes trở thành lớp phòng ngự giăng ngang đầu tiên. Nhiệm vụ của họ là ngăn các đường chuyền tới vị trí của Malo Gusto (phải) và Cole Palmer (trái) – bộ đôi làm nhiệm vụ luân chuyển bóng giữa các tuyến của Chelsea.
Điều này đồng nghĩa với việc nếu Chelsea vượt qua lớp bốn cầu thủ đầu tiên thì Man Utd sẽ lộ khoảng trống rất lớn ở hai cánh phía sau Garnacho và Rashford. Ngược lại, nếu giành được bóng, chủ nhà có thể phản công với bốn cầu thủ đang đứng phần sân đối thủ.
Nó tạo ra sự căng thẳng rất lớn bất chấp chất lượng chuyên môn không cao: chỉ một khoảnh khắc – một đường chuyền xuyên tuyến của Chelsea hoặc một sai lầm chuyền hỏng – có thể tạo sự khác biệt. Cả Man Utd lẫn Chelsea đều chủ yếu tấn công biên, tạo những cơ hội rõ ràng nhưng không thể tận dụng.
Thay đổi sau giờ nghỉ. Một trong những vấn đề của Chelsea trong hiệp một là sự mất cân bằng ở vị trí hậu vệ cánh. Gusto xuất phát ở vị trí hậu vệ cánh phải, thường bó vào trung lộ khi Chelsea kiểm soát bóng nhưng anh không chuyền tốt, còn Reece James không phải hậu vệ trái.
Vì thế, đầu hiệp hai, HLV Enzo Maresca thay đổi, đưa Marc Cucurella vào sân đá hậu vệ trái, còn James trở lại cánh phải sở trường. Với sự thay đổi này, Cucurella bó vào đá tiền vệ lệch trái, còn Cole Palmer chuyển sang đá lệch phải, khi Chelsea cầm bóng.
Trong khi đó, James trở thành trung vệ thứ ba, cùng Wesley Fofana và Levi Colwill, hạn chế không gian cho Rashford và Garnacho ở những pha chống phản công.
Sự thay đổi của Maresca làm giảm nhịp độ trận đấu khi Man Utd không còn phản công tốt như hiệp một. Nhưng nó cũng khiến Chelsea rời rạc, khi Noni Madueke hay Palmer thiếu sự hỗ trợ như 45 phút đầu.
Chính trong giai đoạn này, Man Utd vượt lên nhờ khoảnh khắc lóe sáng của Casemiro với pha bấm bóng như đặt vào cấm địa cho Rasmus Hojlund. Tiền đạo Đan Mạch bị thủ môn Robert Sanchez phạm lỗi, mang về quả phạt đền và đội trưởng Bruno Fernandes không bỏ lỡ.
Chelsea tiếp tục thay đổi. Maresca lần thứ hai thay đổi chiến thuật, và lần này thu về tác động tích cực. HLV người Italy đưa Mykhailo Mudryk và Enzo Fernandez vào sân, đẩy Pedro Neto từ cánh trái sang cánh phải, từ đó nhanh chóng dẫn đến bàn gỡ hòa.
Fernandez kiểm soát bóng tốt hơn Romeo Lavia thiên về phòng ngự. Chính đường chuyền của tiền vệ Argentina mở ra khoảng trống bên cánh phải cho Neto để anh mang về quả phạt góc – dẫn đến tuyệt phẩm vô-lê của Moises Caicedo.
Ngoài ghi bàn, Caicedo còn gồng gánh nhiệm vụ đánh chặn ở giữa sân trong 20 phút cuối. Tiền vệ 23 tuổi có bốn pha tắc bóng, nhiều nhất bên phía Chelsea, còn Fernandez không tắc bóng hay đánh chặn lần nào.
Theo chuyên gia Alex Keble, dù có khác biệt trong cách sắp xếp vị trí trên sân, HLV Van Nistelrooy không thay đổi nhiều về mặt chiến thuật so với Ten Hag, khi Man Utd luôn thi đấu với hệ thống 4-2-3-1, chủ yếu tận dụng tốc độ của Garnacho và Rashford trong những pha phản công. Keble kỳ vọng Man Utd sẽ “lột xác” dưới thời tân HLV Ruben Amorim – người thường dùng hệ thống 3-4-3.
Hồng Duy